Trong tập MDRT Podcast mới nhất, ông Brendan Clune Walsh thành viên MDRT 14 năm, và bà Rebecca Heiss, chuyên gia tâm sinh lý học về căng thẳng, đã cùng thảo luận về cách thử thách bản thân và tác động tích cực của việc này lên não bộ, cơ thể và cuộc sống của bạn. Đối với ông Walsh, thử thách ở đây là ngâm mình trong nước lạnh 10°C để buộc bản thân phải vượt qua những nỗi sợ hãi sâu thẳm bên trong. Điều gì khiến ông Walsh chia sẻ trên LinkedIn về mong muốn vượt qua nỗi sợ của bản thân và tại sao ông ấy lại chọn ngâm mình trong làn nước lạnh giá ấy? Nghe toàn bộ tập podcast tại mdrt.org/push-your-boundaries.
Walsh: Hóa ra là tôi sợ cả trước và sau khi thực hiện việc này. Trước đó tôi sợ vì việc ngâm mình trong làn nước lạnh ngắt suốt 5 phút nghe chả thú vị gì cho cam. Nó giống một trải nghiệm kinh hoàng hơn, mặc dù tôi đã đọc tài liệu và nghe người ta nói rằng việc này rất tốt cho sức khỏe. Bạn sẽ cảm thấy rất sảng khoái sau đó. Đó sẽ là trải nghiệm rất tuyệt nhưng cũng khá là đáng sợ đấy. Từ bé đến lớn, chúng ta đã được dạy rằng: đừng ngã xuống hồ băng nếu bạn không muốn bị hạ thân nhiệt và chết cóng. Vậy nên những việc kiểu này đều lành ít dữ nhiều.
Không biết các bạn có giống tôi không, nhưng tôi đã từng phải chật vật để tự thôi thúc bản thân bước ra khỏi vùng an toàn. Yên vị với cuộc sống hiện tại thì rất dễ nhưng khi có cơ hội được vượt ra khỏi giới hạn của bản thân, dù rất nhỏ nhoi, tôi đều nắm bắt vì nhờ đó tôi có thể phát triển và tiến gần hơn đến mục tiêu của mình. Hóa ra sau đó cũng đáng sợ không kém vì nhiều người chọc ghẹo chuyện tôi mặc đồ bơi ngâm mình trong bồn tắm rồi đăng lên mạng xã hội, đó lại là một câu chuyện khác hoàn toàn.
“Không ai đăng ký chạy marathon rồi đến dặm thứ 20 vẫn reo lên “Thật là tuyệt vời” cả. Cả hành trình sẽ rất khổ sở nhưng khi cán đích, bạn lại muốn làm lại lần nữa”.
—Rebecca Heiss
Heiss: Tôi đã từng thấy nhiều bài đăng còn kinh khủng hơn vậy trên mạng xã hội. Thực ra, anh không đơn độc đâu. Sự sợ hãi khi phải bước ra khỏi vùng an toàn là bản năng của con người. Chúng ta vốn thích cảm giác an toàn. Nếu làm điều gì không theo những nếp quen thuộc, não bộ sẽ báo động rằng chúng ta đang gặp nguy hiểm và sắp phải chết.
Điều anh vừa mô tả, trong giới khoa học chúng tôi gọi là “Niềm vui loại 2“ (Type Two Fun). “Niềm vui loại 1“ (Type One Fun) đơn thuần là niềm vui khi chúng ta cảm thấy vui, chẳng hạn như khi anh đi uống vài cốc bia cùng đồng nghiệp. “Niềm vui loại 2“ là kiểu “Chắc sẽ tệ lắm đây” lúc đầu nhưng đến cuối lại bảo “Muốn làm lại lần nữa không?” Không ai đăng ký chạy marathon rồi đến dặm thứ 20 vẫn reo lên “Thật là tuyệt vời” cả. Cả hành trình sẽ rất khổ sở nhưng khi cán đích, bạn lại muốn làm lại lần nữa. Vì lúc đó, dopamine trong bạn, một loại “hormone hạnh phúc”, sẽ tăng lên.
Walsh: Những người bạn ở cùng chúng tôi mỗi hè thường nói: “Cuộc phiêu lưu sẽ không là cuộc phiêu lưu thực thụ cho đến khi bạn cảm thấy hối hận phần nào, kiểu như “Tại sao mình lại làm việc này nhỉ?””
Anh Brendan này, tại sao anh lại muốn làm những việc mà mình sợ? Có phải đó là cách để anh thôi thúc bản thân bước ra khỏi vùng an toàn không? Và chị Rebecca này, tôi thấy trên LinkedIn chị cũng khuyến khích anh Brendan ngâm mình trong nước lạnh. Chị khuyến khích anh ấy bằng cách nào vậy?
Walsh: Thực ra, không hẳn là tôi muốn làm những việc vốn dĩ đáng sợ, mà là tôi muốn làm những việc bản thân chần chừ chưa dám thử sức. Tôi sẽ không làm những thứ khiến mình kinh hãi đâu, mà tôi sẽ làm những thứ tôi muốn làm nhưng bản thân lại e ngại.
Không phải là kiểu tôi muốn nhảy vào chuồng cọp. Tôi chỉ muốn làm việc tốt cho bản thân và tôi nghĩ mình sẽ cảm thấy vui vẻ sau khi hoàn thành. Chỉ có điều việc đó hơi đáng sợ với tôi. May mắn là tôi có người bạn như chị Rebecca. Chị đã thực hiện việc này trước đây nên có thể giúp tôi hình dung những gì tôi phải đối mặt và cách để tôi vượt qua. Chị ấy đã hỗ trợ tôi rất nhiều.
Heiss: Anh khéo khen quá rồi. Nếu không có tôi thì anh vẫn sẽ làm được thôi, vì tôi tin anh đã chuẩn bị tâm thế sẵn sàng khi bắt đầu việc này. Tuy nhiên, khi thấy anh ấy sắp sửa thực hiện, tôi nghĩ thầm: “Anh ấy cần phải chuẩn bị kỹ đây”. Bởi lẽ dù là chuyên gia tâm sinh lý về căng thẳng, tôi phải thừa nhận rằng lần đầu tiên ngâm mình trong nước lạnh, bản thân tôi cũng bị sốc. Thực sự lúc đó tôi phải áp dụng chính những gì mình vẫn thường khuyên người khác. Tôi tự nhủ rằng: “Đến lúc phải tự uống thuốc của mình rồi đấy, Heiss à” vì cú sốc lạnh đó rất dữ dội. Cảm giác khó chịu ập đến ngay lập tức, khiến não bộ phản ứng: “Chết rồi, vậy là tiêu rồi. Thực sự là tiêu rồi”. Sau đó bạn sẽ bắt đầu thở dốc. Bạn sẽ liên tục há miệng hớp khí và đây chính là lúc bạn cần kiểm soát hơi thở của mình.
Vậy nên lúc đó tôi chỉ khuyên Brendan rằng: “Hãy cẩn thận với cơn sốc nhiệt này. Phản ứng cơ thể của anh sẽ rất dữ dội nên hãy chú ý cẩn thận. Hãy cố gắng lấy lại kiểm soát và nhắc nhở bản thân rằng mình đang chủ động làm việc này và mình đang ở nơi an toàn. Sau đó, hít thở thật sâu và chậm rãi để tránh rơi vào trạng thái hoảng loạn vì vấn đề đó rất dễ xảy ra trong hoàn cảnh này”.
Walsh: Nhờ thử thách này, tôi đã phát hiện ra những hoạt động hữu ích khác trong cuộc sống, ví dụ như tập trung hít thở và thiền định, và tự trò chuyện với bản thân. Não bộ cần được rèn luyện để thêm mạnh mẽ và những gì chúng ta trò chuyện với nó rất quan trọng. Ban đầu, não bộ kiểm soát toàn bộ hơi thở của tôi, nhưng sau đó một phần nào đó của não cảm thấy không ổn. Nó đau nhói, buốt đến nỗi muốn hét lên “Ra khỏi đây mau”. Vì vậy, tôi phải tập trung hít thở đều đặn, và thật may là trước đây tôi đã từng tập hít thở khi thiền nên cũng giúp ích ít nhiều. Giống như những thử thách khác, tôi ngâm mình trong nước lạnh càng nhiều lần, tôi càng thấy dễ thực hiện hơn. Tôi thực hiện nhiều đến mức việc đó chả là gì với mình nữa. Tôi ngâm mình, xem đồng hồ, khi đủ 5 phút thì bước ra.
Cũng khá thú vị khi quan sát hành trình từ “Thôi chết, tôi không muốn làm điều này. Thật kinh khủng. Tôi muốn ra khỏi đây” đến “Bây giờ, tôi rất nóng lòng làm điều này vì những lợi ích nó mang lại quan trọng hơn cảm giác khó chịu khi thực hiện”.
THÔNG TIN LIÊN HỆ
Rebecca Heiss rebecca@rebeccaheiss.com
Brendan Walsh brendan@catalyst-sg.com