Không dừng ở vạch đích
Đối tác từ thiện của Quỹ từ thiện MDRT tại Hội nghị Toàn cầu MDRT 2025 đã hỗ trợ những cá nhân khuyết tật trí tuệ.
Năm 12 tuổi, cậu bé Tim rất yếu ớt, gầy gò, không tự tin nhìn thẳng vào mắt người khác, và thậm chí còn không dám cất tiếng.
Nhưng sau khi tham gia Thế vận hội Đặc biệt Macau (MSO), mọi thứ đã thay đổi.
Ông Hetzer Siu – Giám đốc toàn quốc của MSO, người đã chứng kiến Tim giành huy chương vàng nội dung chạy 100m và nhảy xa tại Thế vận hội Đặc biệt chỉ sau vài năm tham gia – chia sẻ: “Cậu bé đã tự tin hơn rất nhiều và tin rằng mình có thể làm được mọi thứ. Tim đã tìm được sân chơi để thể hiện khả năng của mình và cho thế giới biết mình là ai. Cậu bé cũng học được rất nhiều sau đó”.
Gần 30 năm sau, Tim kết hôn, có một đứa con và làm bảo an tại một sòng bạc. Cậu chính là một trong những câu chuyện thành công của MSO, đối tác từ thiện của Quỹ từ thiện MDRT tại Hội nghị Toàn cầu MDRT 2025.
Nhiều sân chơi hơn, nhiều cơ hội hơn
MSO, chi hội tại Macau của Thế vận hội Đặc biệt, mang đến nhiều cơ hội thi đấu thể thao cho các cá nhân khuyết tật trí tuệ (ID) với 14 môn thi, bao gồm: bơi, cầu lông, bowling, golf, trượt băng, bóng rổ, chèo thuyền trong nhà, đua thuyền rồng, v.v. Thế vận hội này tạo cơ hội cho 1.600 vận động viên từ 3 đến 16 tuổi sử dụng dịch vụ của MSO hàng năm để luyện tập theo sở thích và nỗ lực tham gia thi đấu.
Ông Siu chia sẻ rằng nhiều gia đình có con em mắc khuyết tật trí tuệ thì không đủ điều kiện để cho con tham gia chơi thể thao. Tại Hội nghị Toàn cầu MDRT, một chiến dịch quyên góp dụng cụ thể thao đã giúp thu về các vật phẩm như vợt cầu lông, vợt và bóng bóng bàn, áo thể thao, bình nước và nhiều vật dụng khác cho các vận động viên MSO. Điều này tiếp nối cam kết ủng hộ lâu dài của Quỹ từ thiện MDRT đối với các Thế vận hội Đặc biệt, vốn đã nhận 19 khoản tài trợ từ thành viên MDRT, với tổng trị giá 126.000 USD cho các giải đấu tại Hoa Kỳ, Canada và Jamaica.
Năm 1987, khi ông Siu tham gia làm tình nguyện viên, MSO lúc đó chỉ có môn điền kinh. Ông cho biết khi ấy nhiều người còn e ngại khi tiếp xúc với những cá nhân khuyết tật trí tuệ. Những người khuyết tật trí tuệ thường bị đánh đồng với những người mắc bệnh tâm thần, không được khuyến khích đến trường, hòa nhập cộng đồng hay sống độc lập.
Ngày nay, xã hội đã cởi mở và ủng hộ hơn nhưng vẫn chưa đủ.
Ông bày tỏ: “Nếu tôi có quyền năng, tôi muốn giúp những người yếu thế nói lên điều họ muốn. Làm sao để tôi có thể bảo vệ quyền lợi của họ và giúp họ mở lối đến tương lai?”
Không chỉ là vận động viên
Để thực hiện mục tiêu này, MSO, với đội ngũ 400 nhân viên bao gồm nhân viên công tác xã hội, giáo viên giáo dục đặc biệt, chuyên viên ngôn ngữ trị liệu và chuyên viên tư vấn nghề nghiệp và vật lý trị liệu, độc quyền cung cấp chương trình đào tạo ngoài huấn luyện thể thao đơn thuần. Trong số đó gồm các chương trình phúc lợi xã hội tiên phong như chương trình hỗ trợ hòa nhập, gắn kết cộng đồng và nâng cao nhận thức, cũng như đào tạo nghề, tư vấn nghề nghiệp, giới thiệu việc làm, hướng dẫn và hỗ trợ sử dụng công nghệ bổ trợ để giúp vận động viên phát triển kỹ năng nghề nghiệp. Phòng chăm sóc cộng đồng cung cấp dịch vụ chăm sóc sau giờ học, các hoạt động giải trí và nghệ thuật, dịch vụ xe đưa đón và nhiều tiện ích khác cho người mắc khuyết tật trí tuệ và gia đình họ.
Phòng giáo dục đặc biệt cung cấp nhiều hình thức hỗ trợ cho các vận động viên là học sinh, giúp nâng cao năng lực về cảm xúc, xã hội và học thuật, đồng thời xây dựng mối quan hệ giữa phụ huynh và con cái.
Ông Siu chia sẻ: “Chúng tôi tin rằng họ có thể làm được nhiều thứ”. Ông nhấn mạnh rằng dù thể thao ít được coi trọng trong văn hóa phương Đông nhưng vận động viên vẫn có thể phát triển nghề nghiệp ở lĩnh vực khác bên cạnh thể thao. “Chúng ta đều là con người, đều có giá trị riêng, ngay cả khi có vài hành vi khác biệt so với đa số”.
Khi được hỏi liệu có nhớ một sự kiện đáng chú ý nào mà vận động viên hoặc gia đình họ bày tỏ lòng biết ơn không, ông Siu chững lại. Nhiều người có nói lời cảm ơn nhưng đó không phải lý do ông làm công việc này. Đối với ông, điều quan trọng hơn cả lòng biết ơn nhận được chính là những gì ông đã cống hiến. Sau 7 năm làm tình nguyện, ông quay lại trường học với vai trò nhân viên công tác xã hội đã được trang bị nhiều kiến thức chuyên môn hơn để hỗ trợ người khuyết tật trí tuệ. 8 năm sau đó, ông trở thành Giám đốc toàn quốc của MSO.
Ông bày tỏ: “Tôi muốn cảm ơn vì đã có cơ hội làm tình nguyện viên, chính công việc này đã dẫn lối tôi trở thành nhân viên công tác xã hội để phụng sự cộng đồng. Tôi làm việc này vì một xã hội công bằng”.