Chiếc đơn hủy hụt
Một sơ suất ở phút cuối đã cứu cả doanh nghiệp và tương lai của một gia đình
Lẽ ra tôi đã có thể... Giá mà tôi nên... Có lẽ tôi đã... Bảo hiểm là lá chắn bảo vệ bạn khỏi Luật Murphy và để bạn không phải nghe câu “Tôi đã bảo rồi mà”. Nhiều lúc chúng ta thấy tiếc tiền khi mua bảo hiểm. Nhưng khi thật sự cần dùng đến, bảo hiểm lại là khoản chi xứng đáng nhất.
Mọi tư vấn viên đều có câu chuyện về khách hàng hủy hợp đồng ngang, chẳng hạn như câu chuyện của tôi về một cặp đôi dễ mến, lớn hơn tôi 10 tuổi và hợp đồng của họ suýt nữa thì bị hủy. Tôi gặp anh John và chị Ann khi mới chân ướt chân ráo vào ngành bảo hiểm. Lúc đấy, hai anh chị đang tính mua lại một công ty xây dựng. Cuối cùng, tôi đã chốt được hợp đồng bảo hiểm nhân thọ trị giá khoảng 5,5 triệu USD. Nhưng dần dà, anh John lại lăn tăn không muốn giữ hợp đồng bảo hiểm ở mức cũ nữa.
Anh ấy gọi tôi đến nhà để trao đổi về vấn đề này. John nghĩ rằng anh ấy không cần bảo hiểm này nữa, nhưng tôi vẫn thuyết phục và nhắc lại cho anh ấy nhớ đến mục đích ban đầu của việc mua bảo hiểm.
Cốt lõi thành công của công ty nằm ở việc có John một tay điều hành, vì anh ấy rành rẽ ngành xây dựng hơn ai hết. Thế nên, tôi giải thích với John rằng: “Nếu anh không may qua đời, thì khả năng cao là ngân hàng sẽ nhìn vợ anh - người không biết lái một chiếc xe tải trộn xi măng hay máy xúc - và con cái anh - những người còn non trẻ trong nghề, rồi sẽ đòi lại toàn bộ số tiền anh đã vay. Ngân hàng không dại gì mà liều khi thấy tình hình gia đình anh như vậy đâu, và làm xây dựng mà không có thế chấp thì cũng rất khó để tồn tại”.
Anh John đã từng nghĩ về việc hủy hợp đồng bảo hiểm 3 lần và lần nào tôi cũng phải cố gắng thuyết phục anh ấy tiếp tục.
Tôi nhắc về khoản nợ 3 triệu USD một ngày mà công ty anh ấy đang gánh để chi trả cho tiền máy móc. Nếu khoản nợ này được trả đủ, chị Ann có thể thuê người điều hành và công ty vẫn tiếp tục hoạt động bình thường nếu John chẳng may gặp chuyện bất trắc. Phí bảo hiểm của anh ấy là 30.000 USD mỗi năm. Mặc dù con số đó có vẻ lớn nhưng khi so với 5 triệu USD thì nó chẳng đáng là bao. Bảo hiểm của anh ấy là bảo hiểm khoản vay có thế chấp, có nghĩa là chúng tôi sẽ hạch toán phí bảo hiểm vào doanh thu của công ty.
Anh John đã từng nghĩ về việc hủy hợp đồng bảo hiểm 3 lần và lần nào tôi cũng phải cố gắng thuyết phục anh ấy tiếp tục. Anh John rất đam mê xe hơi, và dĩ nhiên với mức phí bảo hiểm hàng năm là 30.000 USD, anh ấy phải tạm gác lại sở thích của mình.
Anh ấy có ý định hủy hợp đồng một lần nữa khi hai vợ chồng có kế hoạch đi du thuyền trên biển Caribbean để kỷ niệm 35 năm ngày cưới. Lần này, thay vì gọi điện rồi lại bị tôi thuyết phục, anh ấy lẳng lặng gửi thư đến công ty bảo hiểm để hủy hợp đồng trước khi bắt đầu chuyến đi chơi.
Sau đó, hai vợ chồng anh John lên đường ra khơi. Họ có rất nhiều thành tựu để ăn mừng, chẳng hạn như hôn nhân hạnh phúc, doanh nghiệp thành công, con cái trưởng thành và gia đình ấm no. Nhưng đột nhiên anh John bị phình mạch máu não và được đưa khỏi tàu để đi cấp cứu. Thấy chồng mình đột nhiên phải dùng đến máy duy trì sự sống, chị Ann hoảng hốt gọi cho tôi. Tôi đã sắp xếp cho 3 đứa con của họ, tầm 17, 20 và 21 tuổi, kịp đến bệnh viện ở Florida để nhìn mặt bố lần cuối.
Khi mọi chuyện vỡ lẽ ra, tôi hoàn toàn không biết việc John hủy hợp đồng và chị Ann cũng vậy, vì anh John chưa từng trao đổi với vợ mình về kế hoạch đó.
Hai ngày sau, trợ lý văn phòng báo rằng chúng tôi nhận được một phong thư từ bên cung cấp bảo hiểm, bên trong là đơn xin hủy hợp đồng. Tôi mặt cắt không còn giọt máu khi nhìn thấy tên người đề nghị trong đơn. Đây là tình huống các tư vấn viên rất sợ gặp phải, nhưng trong trường hợp gia đình anh John, phép màu cuối cùng đã xảy ra và thứ tưởng chừng bị vụt mất lại vẫn còn đó.
Trên đơn có các ghi chú: “Chỗ này sai rồi, chỗ này cũng sai! Chỉnh lại chỗ này ngay. Khách hàng cần phải ký xác nhận vào đây”. Trong lúc vội vàng đề nghị hủy bảo hiểm, anh John đã sơ suất nhưng may mắn thay, chính sơ suất đó đã làm cho đơn hủy bị vô hiệu lực trừ phi anh ấy chỉnh sửa lại. Kết quả là gia đình anh ấy vẫn được hưởng bảo hiểm đầy đủ. Tôi xếp hồ sơ xử lý vụ này qua một bên. Đến nay, gia đình John vẫn luôn là khách hàng hiện hữu của tôi.
Mặc dù công ty vẫn đang làm ăn thuận lợi lúc anh John qua đời, nhưng nếu hủy hợp đồng bảo hiểm thì có khi chị Ann đã không vay được vốn. Nếu bạn không có hạn mức tín dụng để vận hành công ty thì coi như xong, thậm chí bạn còn không thể tham gia đấu thầu. Tài sản của gia đình đã phải dùng để trả nợ các khoản vay và khả năng cao là công ty cũng sẽ bị phá sản.
Nhưng may thay, mọi thứ đã không xảy ra. Hiện tại, chị Ann đã nghỉ hưu và con cái thì đang tiếp quản công ty của gia đình. Lợi ích to lớn mà bảo hiểm mang lại thật khó tin. Nếu không nhờ vào khoản tiền dành để mua bảo hiểm 12 năm trước, chị Ann có lẽ sẽ không có được nguồn kinh phí hỗ trợ sau sự ra đi của chồng mình và cũng sẽ không giữ được công ty để truyền lại cho con cái sau này.
Đây là món quà cuối cùng mà anh John để lại cho gia đình mình – một món quà vô giá.
Ông Michael Haggerty là thành viên MDRT 17 năm. Liên hệ với ông qua email michael.haggerty@lsfg.life.