Tôi bắt đầu làm việc với ông Bob và bà Carolyn vào khoảng 10 năm trước. Khi tôi mới bắt đầu gọi điện, họ rất e ngại chia sẻ thông tin. Họ không muốn lo sẽ mất tiền nhưng cũng muốn kiếm được nhiều hơn so với hiện tại. Hai ông bà đã mua một vài hợp đồng niên kim nhỏ. Cứ sáu tháng một lần, tôi lại lịch sự gọi điện để hỏi xem họ có muốn bỏ thêm tiền vào những hợp đồng niên kim đó không. Ban đầu, câu trả lời luôn là “chúng tôi thấy vậy ổn rồi” rồi cạch... và thế là họ cúp máy.
Dù không nghe theo toàn bộ tư vấn của tôi, nhưng nhờ kiên trì mà tôi đã thuyết phục được họ thay đổi từng chút một, từ đó tích cóp cho thế hệ sau và tạo cơ hội để tôi bắt đầu hoạch định tài chính cho con cái họ.
Tôi giúp họ sắp xếp, tổng hợp những tài sản không do công ty tôi quản lý vào một tập hồ sơ. Dần dà, ông Bob đã nhờ tôi sắp xếp và cập nhật thường xuyên hồ sơ này để họ luôn nắm được tiến triển. Có lần họ đã cởi mở hơn, sẵn sàng ngồi lại với tôi để đầu tư thêm vào những hợp đồng niên kim này.
Cuối cùng, họ quyết định bỏ một khoản tiền kha khá vào một niên kim trong số đó. Mười năm sau, từ 500.000 USD, niên kim này nay đã trị giá 750.000 USD. Dù tuổi đã cao và bắt đầu gặp các vấn đề sức khỏe khi bước sang tuổi 85 nhưng họ vẫn không muốn mua bảo hiểm chăm sóc dài hạn. Khoảng 3 năm trước, tôi gợi ý với họ: “Nếu hai bác không tính mua bảo hiểm chăm sóc dài hạn, vậy có thể cân nhắc để dành một phần từ khoản tiền này cho các con được không?” Và thế là họ bắt đầu chia một phần từ khoản tiền này cho 4 đứa con đã đến tuổi trưởng thành. Hai năm sau, ông Bob phải vào viện dưỡng lão. Khi đó, các con vẫn đang nhận khoảng 60.000 USD/năm từ hợp đồng niên kim này, giúp họ vượt qua nhiều khó khăn tài chính trong cuộc sống.
Tôi muốn cho hai ông bà thêm nhiều lựa chọn nên đã bổ sung sản phẩm bảo hiểm bổ trợ cho bệnh mãn tính và viện dưỡng lão trong niên kim của họ. Chính vì vậy mà giờ, khoản thanh toán bảo hiểm 60.000 USD/năm đó được dùng để trả chi phí viện dưỡng lão.
Khi ông Bob và bà Carolyn bắt đầu đầu tư thêm vào niên kim, tôi đã tổ chức một buổi gặp chung với cả các con của ông bà. Đây là những quyết định quan trọng và tôi muốn con của hai người hiểu được giá trị của việc này và tránh mọi hiểu lầm. Tôi nghĩ rằng con họ có thể cảm nhận được sự chân thành của tôi khi hỗ trợ cha mẹ họ và cảm thấy rất biết ơn. Họ cũng bắt đầu trao đổi với tôi về việc hoạch định tài chính cho thế hệ sau, tức cho họ. Một người trong số đó nay đã trở thành khách hàng của tôi. Một người khác cũng bày tỏ muốn sớm hợp tác với tôi sau khi trả hết nợ. Tôi cũng tạo ra tác động tích cực cho thế hệ thứ ba là cháu gái của họ đang học nha khoa, tất cả là nhờ một số hợp đồng bảo hiểm mà ông Bob và bà Carolyn đã mua cho cháu từ khi còn nhỏ với sự hỗ trợ của tôi. Tôi tin rằng cô bé cũng sẽ trở thành một khách hàng tuyệt vời.
Trải nghiệm này là minh chứng cho một sự thật rằng: sự kiên trì, nhất quán và tận tâm có thể tạo ra tác động ý nghĩa về mặt tài chính và củng cố sự tin tưởng. Dõi theo hành trình ông Bob và bà Carolyn không chỉ tích lũy tài sản cho chính bản thân mà còn cho con cháu, tôi đã hiểu được rằng việc hoạch định tài chính đâu ra đấy không chỉ đơn thuần là tập trung vào các con số. Bằng cách làm điều đúng đắn ngay cả trong giới hạn khách hàng cho phép, tôi đã tạo dựng được mối quan hệ trải dài qua nhiều thế hệ. Đây là bài học về việc giá trị thực sự của công việc này nằm ở đảm bảo sự rõ ràng và yên tâm cho các gia đình trên chặng đường phía trước.